Pages

    9/16/09

    giấc mơ đã qua bao giờ


    biển cũng tràn đầy và biển vẫn cô đơn
    cánh buồn vẫn đi về và cánh buồm cũng cô đơn
    chẳng có câu trả lời nào cả
    những sự cô đơn ùa vào nhau để làm nên nỗi cô đơn khắc nghiệt hơn
    chẳng có gì phía sau cuộc sống
    nỗi đau nào cũng thật bình thường
    chính sự bình thường là nỗi đau
    trời đã se lạnh
    ừ, đã lạnh

    0 comments:

    Post a Comment

    Note: Only a member of this blog may post a comment.