Pages

    Showing posts with label niemtin. Show all posts
    Showing posts with label niemtin. Show all posts

    4/18/10

    tháng tư về


    sẽ có những niềm vui nhẹ nhàng che lấp nỗi buồn
    dẫu ít
    rồi là ta trở nên yên ắng hơn
    không còn gào thét nữa

    đã bao lâu rồi, nhủ lòng tất cả rồi sẽ qua đi
    cứ lâu lâu, biết là có gì đó thôi thúc
    nhưng rồi
    tâm lặng tâm
    " cờ yên, gió lặng
    động là ở tâm "

    ta thật là tài giỏi, che lấp đi chính nỗi niềm
    rồi tự vượt qua
    ta tài giỏi

    " bao giờ ký ức cũng vẹn nguyên, làm sao ta xé nát. còn nụ cười, gởi về đâu ? mùa này, tháng tư, nắng cháy nhưng chưa một cánh phượng nào. tìm gì ở bình yên. "

    câu nói của chính tôi lại được để trong ngoặc kép
    phượng mùa này nở chậm. rồi mùa cũng đến.

    sao nhớ " thả một bè lau " quá
    chỉ có ta thôi, mới tự vực dậy, nắm lấy, an ủi và cảm nhận lắng sâu. trong bình yên
    chỉ riêng ta mà thôi

    sau những tất cả, thích dùng từ tất cả
    rồi cũng trở về
    chính ta, những ngày đầy gió
    vẫn cười ngoan đấy, cười say đấy
    nghĩ suy rồi cũng chẳng để làm gì, chẳng để làm gì

    1/22/10

    mồng 8 tháng Chạp

    Photobucket

    như dự cảm, ngày rã rời trôi, tôi phải vực dậy sau những gì mỏi mệt.
    rồi mùa đã tan, thời gian này, cơn gió ban chiều, khoảnh khoắc nắng những ngày chuẩn bị Lập Xuân sao nhẹ nhàng trôi, hay lòng tôi chậm rỗi.
    thành phố vẫn thế, đường có lẽ thênh thang hay do ánh mắt nhìn rộng mở
    không phải là bình yên, chắc từ những nụ cười làm nên tất cả
    rồi cũng chọn cho mình những điều thuộc về mình
    một khi, trong chiếc hộp ý nghĩ kỳ diệu luôn chứa điều gì đó, tạm đặt tên là Niềm Tin, thì tôi cũng thấy lòng bớt ì ạch

    bỏ qua những vụn vặt nhói đau, lắng gạn những niềm buồn quen thuộc
    ký ức sẽ dần trở thành ngoan ngoãn khi những ám ảnh đã chịu nằm yên, đã thôi vẫy vùng
    " tỉnh ra thấy mình lênh đênh"* - câu hát của Việt Anh trong phim " giấc mơ cổ tích " cũng được thấu hiểu khi lắng nghe, khi miên man trong cảm xúc.

    những vòng tròn cứ quay rồi gặp nhau, dòng chảy nào rồi cũng về biển lớn
    " biển xô sóng trào "* nơi cửa biển, trong tầm mắt là hải âu chao liệng, xa xa là đảo, nằm đấy đã bao đời và chắc chắn cũng mang theo điều gì đó thân quen với tất cả, có lẽ cũng chấp nhận thân quen với tôi
    đấy, Niềm Tin

    rồi, một khoảng thời gian tròn đầy sẽ đến, nào.. " ngoan một tí đi "# ..

    -------------------------------------------------------------------------
    *: câu hát của NS Việt Anh
    #: lời khuyên của Bé MA ( Minh Anh HN )