
trưa nắng, đường đông, đâu đó " giấc mơ mùa thu " vang lên, tình cờ lặp lại trong nhiều lần
tôi ngân nga theo
dạo này cảm thấy mệt mỏi, chẳng vì lẽ gì.
bao giờ có mùa gió.
để có thể gạt đi cả.
thôi, bỏ đi.
thôi đi.
làm sao cho nhẹ lòng hơn đi.
tháng tư lại về, dù chẳng đợi chờ gì, chẳng có kỷ niệm nào của tháng tư
năm nay chưa thấy phượng nở. chắc mùa hè chỉ đến theo quy định lẽ ra phải đến.
" rồi cũng xa xưa "
thôi, bình yên mùa mùa.
tốt nhất là quên đi tất cả.
0 comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.