
người đã về với biển, một mình.
tôi nhớ
cafe sữa đá, đêm mất ngủ lắng sâu kỷ niệm
có ánh mắt thoang thoảng yêu thương
thoáng qua, vừa vặn
bỏ lại cơn mưa đầu tiên
người đã về với biển, tin nhắn một mình
tôi lắng nghe
tiếng chân người bước đi, cát đứng lại, gió đêm lạnh lắm
sóng có vỗ vào nỗi nhớ người không
chắc để lại một bờ bằng phẳng
người nhớ biển, về với biển
bỏ lại
rửa trôi
để đắm say những ngày đã cũ
hay
bắt đầu
màu của đêm trong sáng
ánh nhìn
biển bao dung
ôm trọn
làm sao, làm sao
nếu rồi ngày không đến
sẽ lại đợi chờ những cơn mưa
người đã về bên biển
một
người
-
một
tôi
biển một mình.
0 comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.