sẽ có gì thay đổi, ngoài nỗi buồn và nỗi buồn
cứ phải nghĩ suy và nhận ra những lạc lõng
bao giờ mới hết cô đơn
hay đã, sẽ quen thuộc đến ngày không còn cảm nhận được nữa
biết làm sao làm sao
tại sao lại là nỗi nhớ, lại là niềm đau
cuối con đường thì cũng chỉ một mình
bước trên đường rồi cũng chỉ một mình
ô hay, ta đã sống
những ngày can đảm một mình
ô hay, đừng yêu
và rồi đừng quên
thì thôi, lại cuộn tròn quen thuộc trong thế giới của riêng mình.
những suy nghĩ sẽ làm nhớ nhung đến đỉnh điểm
và rồi chết đi
rồi chết đi
như đã từng
chạy trốn tất cả
đối diện tất cả
là nỗi nhớ hay là nỗi nhớ
rồi ta chẳng thuộc về nhau, người chắc gì có đến
mà tôi lại nghĩ đã ra đi
nỗi nhớ từ đâu ùa về, như gió
rồi vô tình ra đi
như gió
đừng là ánh mắt, đừng là hỏi han
đừng là gì cả
một mình tôi, cuộn tròn nỗi nhớ
vùi quên.
0 comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.