[ trả lại thoáng mây bay, b u ồ n .. ]
và rồi, trôi giữa những thinh không
biết về đâu, khi nghe nhói đau nơi ngực trái
tại sao lại buồn
tại sao mong chờ
tại sao thèm khóc
rồi sẽ già đi, tình yêu có đến và tình yêu có ở lại
hay tất cả rồi sẽ hư vô
rồi đau, rồi q u ê n
bỗng nghe chênh vênh nơi vực sâu cảm xúc
lúc nào ta sẽ thôi thổn thức
quá nhiều lời để nói, quá nhiều điều để buông trôi
ô hay, ngày trôi nhanh thế
thế rồi lang thang
thế rồi
tan nhanh
" những chiều len lách giữa phố đông "
thét gào đi, cho qua những chiều hực gió
thôi mà
thôi mà
đừng say, đừng quên, đừng tan
lặng đi
mà chìm vào nơi bóng tối những khi cuối đầu
0 comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.