
tình yêu
suy cho cùng cũng chỉ là sự va chạm tình cờ của những nỗi cô đơn
rồi cũng ra đi
ra đi trong bất toàn
vẹn nguyên cô đơn
trở về nằm yên đấy
không sắp xếp những lắng lòng đã qua
người, đuổi theo hạnh phúc
tôi lan man hạnh phúc
để rồi những sợi dây vô hình không trói ta vào yêu
câu " em yêu anh " gió đã đưa đi mất
trước khi chạm vào tôi
hay do cuộc tình quá yếu đuối
thôi, rồi cũng qua mà thôi
em
tôi
dẫu bình yên chỉ là bất toàn
ta say một lúc, ta quên một lúc
ra đi
thế là cuối cùng, cô đơn cũng quen thuộc lắm
có biết khóc không
những niềm cô đơn
im lặng quá
thẫn thờ
SG đêm mùa thu
phải chăng, đêm mùa thu
0 comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.