Pages

    10/11/10

    tháng Mười và những sự chết


    cái chết, một entry hình ảnh hoa vàng không post được của 2 năm về trước, thương tiếc cô diễn viên 40 tuổi người HQ

    rồi cái chết của 1 người 2 mạng sau 8 tháng nằm thực vật. tuổi Dần.

    lại nghĩ đến cái chết và lại nghĩ không tốt về những người đang sống

    rồi lại thấy không nên và quá đáng

    mỗi con người, nên chân thành với cuộc sống của chính mình trước đã

    còn người ta giả dối, trơ trẽn lọc lừa thì đó cũng là cách sống của người ta

    mình bận tâm để làm gì

    - " sao buổi trưa đó không vào ? "

    - " tại thấy một hình ảnh tốt đẹp và muốn giữ mãi thôi "

    và bây giờ, lại thấy những dòng chữ, mong sao đừng giả dối

    bởi chẳng có điều gì tốt đẹp được xây nên bởi dối trá.



    biết đâu, là sự thành thật

    và người ta đã chọn lựa sự thành thật như thế qua tính cái TÂM của chính họ

    được mất tùy duyên

    nào ai có muốn những khổ đau

    chỉ là một cách đặt tên cho số phận.



    nhiều người đủ thông minh để nhận ra nhưng vẫn đánh đu

    nhiều người vì tình thương mà chấp nhận

    căm hận mà để làm gì

    sự lãnh đạm đôi khi cũng là một điều tốt



    rằng là thương

    là thương

    bởi mặt trời chẳng thể

    chỉ còn trăng trong tản văn của Marai Sandor.



    nhẹ lòng và mỉm cười, vậy thôi

    10/5/10

    xa vời


    Những câu chuyện xa vời
    ta ngập lặn trong cảm xúc ảo hoang
    để rồi cười khẩy lên đời mình lặng lẽ
    chẳng bước đi mà mong muốn trở về
    bao lâu rồi không nước mắt lăn nhanh
    không cười vui từ thẳm sâu ý nghĩ
    thừa lắm rồi câu hạnh phúc mong manh

    cứ cô đơn, cứ cô đơn
    và lấy đó làm bản năng được sống
    để tìm quên, để vội quên
    hoặc ký ức trống trơn của những ngày xa tắp
    hoặc tình yêu từ thoảng gió mơ hồ
    mà đắp đổi yêu thương

    dạo chơi xem cuộc đời giễu cợt
    rồi nhói đau ngay cả lẽ thường tình
    ai rao bán thơ ngây cho ta xin một ít
    gởi cho người chút bấu víu làm tin

    đâu là đêm ôm mặt cuối đầu
    gõ nhịp, nhấp nháy - âm, hình quen thuộc
    cũng nhớ người như đã của ngày qua

    là thương, chỉ là thương
    sao chết lặng ánh nhìn
    rồi tan đi ...

    có một khoảng không mang tên hi vọng
    sợ chẳng thể nào dám đặt cược niềm tin
    ta trở về, quay quắt lẻ loi
    đắng vô nghĩa cả nỗi buồn trên mắt

    9/22/10

    có lẽ


    rốt cuộc rồi, như dự cảm

    tất cả là hư không

    em trở về, quay quắt lẻ loi

    vô nghĩa cả nỗi buồn