
Những câu chuyện xa vời
ta ngập lặn trong cảm xúc ảo hoang
để rồi cười khẩy lên đời mình lặng lẽ
chẳng bước đi mà mong muốn trở về
bao lâu rồi không nước mắt lăn nhanh
không cười vui từ thẳm sâu ý nghĩ
thừa lắm rồi câu hạnh phúc mong manh
cứ cô đơn, cứ cô đơn
và lấy đó làm bản năng được sống
để tìm quên, để vội quên
hoặc ký ức trống trơn của những ngày xa tắp
hoặc tình yêu từ thoảng gió mơ hồ
mà đắp đổi yêu thương
dạo chơi xem cuộc đời giễu cợt
rồi nhói đau ngay cả lẽ thường tình
ai rao bán thơ ngây cho ta xin một ít
gởi cho người chút bấu víu làm tin
đâu là đêm ôm mặt cuối đầu
gõ nhịp, nhấp nháy - âm, hình quen thuộc
cũng nhớ người như đã của ngày qua
ta ngập lặn trong cảm xúc ảo hoang
để rồi cười khẩy lên đời mình lặng lẽ
chẳng bước đi mà mong muốn trở về
bao lâu rồi không nước mắt lăn nhanh
không cười vui từ thẳm sâu ý nghĩ
thừa lắm rồi câu hạnh phúc mong manh
cứ cô đơn, cứ cô đơn
và lấy đó làm bản năng được sống
để tìm quên, để vội quên
hoặc ký ức trống trơn của những ngày xa tắp
hoặc tình yêu từ thoảng gió mơ hồ
mà đắp đổi yêu thương
dạo chơi xem cuộc đời giễu cợt
rồi nhói đau ngay cả lẽ thường tình
ai rao bán thơ ngây cho ta xin một ít
gởi cho người chút bấu víu làm tin
đâu là đêm ôm mặt cuối đầu
gõ nhịp, nhấp nháy - âm, hình quen thuộc
cũng nhớ người như đã của ngày qua
là thương, chỉ là thương
sao chết lặng ánh nhìn
rồi tan đi ...
có một khoảng không mang tên hi vọng
sợ chẳng thể nào dám đặt cược niềm tin
ta trở về, quay quắt lẻ loi
đắng vô nghĩa cả nỗi buồn trên mắt
0 comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.