Pages

    3/21/10

    nhiều khi


    đợi chờ điều gì đó, thật nhẹ, cũng là hạnh phúc
    cafe sữa đá ngon ngon, để nhớ về những khoảng không im lặng
    gió lồng lộng, liệu gió có cô đơn
    nhiều khi, dẫu chẳng đến
    cũng là niềm vui ..
    nhẹ nhàng niềm vui

    3/10/10

    chỉ là ..



    [ trả lại thoáng mây bay, b u ồ n .. ]
    và rồi, trôi giữa những thinh không
    biết về đâu, khi nghe nhói đau nơi ngực trái
    tại sao lại buồn
    tại sao mong chờ
    tại sao thèm khóc

    rồi sẽ già đi, tình yêu có đến và tình yêu có ở lại
    hay tất cả rồi sẽ hư vô
    rồi đau, rồi q u ê n
    bỗng nghe chênh vênh nơi vực sâu cảm xúc

    lúc nào ta sẽ thôi thổn thức
    quá nhiều lời để nói, quá nhiều điều để buông trôi
    ô hay, ngày trôi nhanh thế

    thế rồi lang thang
    thế rồi
    tan nhanh
    " những chiều len lách giữa phố đông "
    thét gào đi, cho qua những chiều hực gió

    thôi mà
    thôi mà
    đừng say, đừng quên, đừng tan
    lặng đi
    mà chìm vào nơi bóng tối những khi cuối đầu

    2/27/10

    lan man - 1


    nếu quả thật cuộc đời rồi sẽ hư vô, thì con người có nên sống.
    hay chỉ mong để lại, một chút gì đó trong những cơn gió, những cơn gió vô tình.
    SG nắng cháy, cây bàng lá xanh lá đỏ trơ trơ dưới nắng
    có những tương phản khiến người ta phải lựa chọn
    cũng có những tương đồng khiến người ta phải lựa chọn
    trên một cây bàng mùa này, trên cành, người ta sẽ chọn lá xanh hay lá đỏ làm chủ bức tranh
    tôi chọn khoảng không
    chỉ vì tôi không biết đâu là đâu.
    trong bộ phim " Tây du ký " tôi hay coi thì có câu người ta hay hỏi Đường Tăng Trần Huyền Trang: " NGƯỜI từ đâu đến và sẽ đi về đâu ? "
    câu hỏi đó vang vọng
    ừ, người từ đâu đến và sẽ đi về đâu ?
    có lẽ câu trả lời đã quá quen thuộc
    với tôi, lựa chọn câu trả lời trọn vẹn quả thật khó khăn
    như chọn lá xanh hay chọn lá đỏ
    hay chọn chính những giấc mơ của chính mình sẽ sống, sẽ bước đi.
    vậy mà, giữa SG nắng cháy những ngày đầu năm âm lịch mới
    SG quay cuồng, để có thể đắm mình vào ước mơ vào một ngày nào đó

    lá bàng, đến từ màu xanh và sẽ đi về màu đỏ
    hoa phù dung, đến từ màu trắng và sẽ đi về màu hồng thẫm
    đó cũng là sự lựa chọn của lá, của hoa
    còn con người, chắc quá khó khăn

    giữa nước mắt và nụ cười, ta sẽ chọn
    giữa nụ cười và hân hoan, ta sẽ chọn
    hân hoan trong nước mắt, đấy, hân hoan trong nước mắt
    mãi không chọn là nụ cười trong nụ cười
    bởi
    đôi khi, nụ cười trong nụ cười chỉ để che lấp những khoảng không.