
"bắt trẻ đồng xanh"
với khuôn mặt nghiêng nghiêng
với màu của đêm nhập nhoà
với cafe ngọt mật
và với cả những im lặng yêu thương
dẫu biết không thể
còn tình yêu
có thật tình yêu
và đâu là tình
đâu là tình - hay giản đơn như bản thân giọt nước mắt
mà tôi ..
mùa gió lạnh đã về, vắng rồi những cơn mưa
không còn một lời hẹn nào nữa
cafe đêm vẫn đen
nụ hôn nhoè vẫn ngọt
thế mà, chỉ như một giấc thoáng qua
sao lại buồn đến thế
sao không sắp xếp tất cả như những điều thật bình thường
cô đơn nếu không đẹp thì cũng chỉ là cảm giấc thôi mà
thôi mà
sao người lại khóc
lại nghe từ một người " giấc mơ đã qua bao giờ, bao giờ .."
chỉ đơn giản ai sẽ không chọn ai trên một chặng hành trình
thôi mà, hãy bình yên đi
rồi cũng qua
rồi cũng qua
những sợi dây hi vọng chỉ mãi lạc nhau dù có gặp trong một khoảnh khoắc nào
ai dám chắc tình không đau
ừ, thì quên.
ngây thơ thế, hoang mang thế
cho một chiều thứ sáu hoang mang
sao không tan đi như ánh sáng cuối ngày
im lặng đi, để nghe lòng mình đắng
lại một mình, trò chuyện với đêm
với nỗi niềm
nhớ
hay tìm quên.
trả gì đây cho những kỷ niệm
lạc nhau rồi
đành thôi