Pages

    11/10/09

    ra đi


    tình yêu

    suy cho cùng cũng chỉ là sự va chạm tình cờ của những nỗi cô đơn

    rồi cũng ra đi

    ra đi trong bất toàn

    vẹn nguyên cô đơn

    trở về nằm yên đấy

    không sắp xếp những lắng lòng đã qua


    người, đuổi theo hạnh phúc

    tôi lan man hạnh phúc

    để rồi những sợi dây vô hình không trói ta vào yêu


    câu " em yêu anh " gió đã đưa đi mất

    trước khi chạm vào tôi

    hay do cuộc tình quá yếu đuối

    thôi, rồi cũng qua mà thôi


    em

    tôi

    dẫu bình yên chỉ là bất toàn

    ta say một lúc, ta quên một lúc

    ra đi

    thế là cuối cùng, cô đơn cũng quen thuộc lắm

    có biết khóc không

    những niềm cô đơn


    im lặng quá

    thẫn thờ

    SG đêm mùa thu

    phải chăng, đêm mùa thu

    10/31/09

    giấc mơ xưa .. đã cũ

    Photobucket

    thế rồi ta đã không mơ, không giấc mơ cuối cùng
    còn cầu nguyện làm chi
    hoang đường quá, hoang đường quá ..
    về đâu, chạy về đâu khi đã kết thúc rồi
    kết thúc trò chơi hay kết thúc hay bắt đầu
    những niềm đau khác
    có ai biết hay chưa ai hề biết
    giấc mơ tan mất rồi

    bấn loạn
    tan hoang
    mơ hồ
    hay là ta đã quen với việc hờ hững tất cả
    quên tất cả rồi
    tất cả quên mất rồi

    phố đêm đông lắm
    giọng người hờ hững lắm
    nhiều khi cô độc bên nỗi niềm của mình thì cũng chẳng là gì
    cảm giác ồn ào xung quanh, mắt ta nhìn thẳng và nước mắt trào ra
    khóc là yếu đuối hay nước mắt cứ chảy thì sẽ mạnh mẽ vượt qua những điều sẽ đến

    thôi, quên đi
    dặn lòng như thế
    sao nỗi đau này dài quá
    bao giờ
    bao giờ
    quên
    giấc mơ chưa đến nay đã cũ rồi

    10/29/09

    câu hỏi !


    ai mua cô đơn

    ai bán nụ cười

    quên quá khứ

    hẹn tương lai

    tan kỷ niệm

    đau từng nỗi nhớ, từng nỗi nhớ

    và say

    nỗi nhớ.