
nếu quả thật cuộc đời rồi sẽ hư vô, thì con người có nên sống.
hay chỉ mong để lại, một chút gì đó trong những cơn gió, những cơn gió vô tình.
SG nắng cháy, cây bàng lá xanh lá đỏ trơ trơ dưới nắng
có những tương phản khiến người ta phải lựa chọn
cũng có những tương đồng khiến người ta phải lựa chọn
trên một cây bàng mùa này, trên cành, người ta sẽ chọn lá xanh hay lá đỏ làm chủ bức tranh
tôi chọn khoảng không
chỉ vì tôi không biết đâu là đâu.
trong bộ phim " Tây du ký " tôi hay coi thì có câu người ta hay hỏi Đường Tăng Trần Huyền Trang: " NGƯỜI từ đâu đến và sẽ đi về đâu ? "
câu hỏi đó vang vọng
ừ, người từ đâu đến và sẽ đi về đâu ?
có lẽ câu trả lời đã quá quen thuộc
với tôi, lựa chọn câu trả lời trọn vẹn quả thật khó khăn
như chọn lá xanh hay chọn lá đỏ
hay chọn chính những giấc mơ của chính mình sẽ sống, sẽ bước đi.
vậy mà, giữa SG nắng cháy những ngày đầu năm âm lịch mới
SG quay cuồng, để có thể đắm mình vào ước mơ vào một ngày nào đó
lá bàng, đến từ màu xanh và sẽ đi về màu đỏ
hoa phù dung, đến từ màu trắng và sẽ đi về màu hồng thẫm
đó cũng là sự lựa chọn của lá, của hoa
còn con người, chắc quá khó khăn
giữa nước mắt và nụ cười, ta sẽ chọn
giữa nụ cười và hân hoan, ta sẽ chọn
hân hoan trong nước mắt, đấy, hân hoan trong nước mắt
mãi không chọn là nụ cười trong nụ cười
bởi
đôi khi, nụ cười trong nụ cười chỉ để che lấp những khoảng không.