Pages

    7/12/10

    lại như x.ư.a..


    trở dậy sau con đau đầu âm ỉ giữa trưa, trời vẫn mưa
    tháng bảy, và những cơn mưa
    người mệt mỏi
    chắc không chịu nổi điều gì đó mà tôi lại cảm thấy mệt như thế
    bận rộn vẫn không làm quên hoặc thờ ơ được điều gì

    sao lại khó chấp nhận đến thế
    sao lại có thể nhạy cảm đến thế
    cuối cùng thì mục đích là gì, và có cần mục đích không

    cảm xúc này
    lại như xưa
    những suy nghĩ lại như xưa
    cũ xì
    mòn mỏi
    chán chường

    điều gì sẽ thay đổi
    lún sâu mệt nhoài
    vỡ
    nát

    7/9/10

    những giấc mơ (3)


    lại một người nữa bỏ Saigon, cũng đúng thôi, vì học hành, cuộc sống thì vào
    nếu có gắn bó điều gì đó, thì ở lại, còn không..
    người ta mất bao năm để theo đuổi giấc mơ, và một khi may mắn đến, thì sẽ trở về
    ai ra đi mà không muốn trở về
    nằm bên mẹ - quê hương, ngồi bên ba - cội nguồn
    để được thấm đẫm yêu thương

    từ bao giờ, gắn bó với thành phố này
    chẳng vì nỗi niềm, chẳng vì đắm say
    có lẽ, vì ta phải sống

    ở đâu, Hoian hay Saigon, cũng những chiều một mình, những đêm thầm thì một mình và những buổi sáng, những con đường quen, những con sóng một mình
    thì có làm sao
    hình như, tất cả đã về hết
    hình như, cuộc sống luôn phải thử thách từng người tự sống, tự an ủi, tự cảm thông với chính mình
    rồi ngày qua, đó hiển nhiên là niềm vui

    hoa tử vi đã nở, mùa hè đã đến và rồi sẽ qua đi, một cành phượng quê nhà cũng làm ta nhớ
    dẫu biết, nỗi nhớ nào cũng thành kỷ niệm, cũng biết nằm yên
    nhưng sao ..

    thế rồi, ở lại, ta là người ở lại
    bởi cuộc sống phải thế, như định mệnh phải thế, rằng một mình chính là điều quen thuộc
    như nụ cười quen thuộc
    không hẳn cười đã là vui, không hẳn khóc đã là yếu đuối
    như câu nói từ lâu, rằng sống là cuộc hành trình
    một cuộc hành trình, đơn giản, giản đơn nhưng đầy những điều phải làm ta khóc cười

    thế rồi, ta sẽ sống, dù thế nào đi nữa
    bởi hạnh phúc hay niềm đau, đã đến hay chưa đến nhưng chắc chắn rồi qua đi
    ta mạnh mẽ hơn giữa cuộc đời này

    cuộc sống mệt mỏi và tất cả phải quay cuồng
    ừ thì, tình yêu sẽ chẳng dễ dàng
    tình yêu, một điều quý giá và xa lạ
    hay chưa bao giờ đến
    hay quá lạc lõng đến nỗi không nhận ra
    đành thôi, trốn mình đâu đó
    trong những bài hát nhớ quên, bên những câu chuyện khóc cười
    để cảm thấy bình yên

    6/25/10

    những giấc mơ (2)


    - viết cho ngày 4/6/2009 ( 12/05 Kỷ Sửu ) -
    khi không đến và ở lại với cuộc sống này, có buồn không
    và để lại lòng tôi những nỗi nhớ - không hình dung
    một chiều ngồi một mình trong bệnh viện
    lạc lõng, mất phương hướng
    và đợi tin
    tin trước đã làm tôi không thể khóc
    sao con người dễ cảm nhận được cảm giác bị bỏ rơi
    cháu của chú, cháu của cậu
    dù sao cũng là tình thương, dù chưa một lần gặp mặt
    đến cuộc đời này trong thời gian ngắn và ra đi mãi mãi
    xin gửi lời , tình thương vẫn hướng về

    cũng như cậu, cũng nỗi nhớ
    cậu cùng sống hơn 9 tháng, và 3 ngày nằm bên nhau ngoài cuộc đời
    là hình như đó như sự việc xác nhận thêm những số phận của con người sinh vào Cung Hổ Cáp
    dù sao, vẫn luôn là tình thương
    thiêng liêng

    bình yên sẽ về với tất cả
    niềm đau đã dần nguôi, một năm đã qua
    đến và đi giữa cuộc đời, là do duyên số
    những giấc mơ chỉ là khoảnh khoắc
    rằng sẽ nhớ mãi
    nhớ mãi
    trong yêu thương