
chiều đổ vào đêm, mây trắng lang thang, con đường có điện và bóng tối, từng đoạn
đêm về, đèn đường đã tắt bớt, mây trắng vẫn sáng và lẩn quanh trên ngọn cây bàn khô trụi
đêm mùng 2 tháng 4 âm lịch, trời vẫn sáng
chắc trăng sẽ về sớm
những ngày mệt nhoài, và thấy tủi thân
đi trên đường, nghe giai điệu [ nhớ - quên ] vang lên, và rưng rưng
ngồi trong quán cafe, giữa những im lặng, và rưng rưng
về nhà, tivi vẫn nói, cuối gầm, và rưng rưng
chắc do thấy mình hèn kém
cuộc sống là chuỗi dài phấn đấu, cuộc hẹn với SG ngày dài thêm
sẽ phấn đấu, cho tròn đầy
những cơn gió đêm đã nhiều hơn, mùa mưa gần về
dù sao, cũng chỉ là chuyện đất trời nghiêng ngả
ta bước đi.