Pages

    5/15/10

    những ngày mệt nhoài


    chiều đổ vào đêm, mây trắng lang thang, con đường có điện và bóng tối, từng đoạn
    đêm về, đèn đường đã tắt bớt, mây trắng vẫn sáng và lẩn quanh trên ngọn cây bàn khô trụi
    đêm mùng 2 tháng 4 âm lịch, trời vẫn sáng
    chắc trăng sẽ về sớm

    những ngày mệt nhoài, và thấy tủi thân
    đi trên đường, nghe giai điệu [ nhớ - quên ] vang lên, và rưng rưng
    ngồi trong quán cafe, giữa những im lặng, và rưng rưng
    về nhà, tivi vẫn nói, cuối gầm, và rưng rưng
    chắc do thấy mình hèn kém

    cuộc sống là chuỗi dài phấn đấu, cuộc hẹn với SG ngày dài thêm
    sẽ phấn đấu, cho tròn đầy

    những cơn gió đêm đã nhiều hơn, mùa mưa gần về
    dù sao, cũng chỉ là chuyện đất trời nghiêng ngả
    ta bước đi.

    5/13/10

    lan man - 4


    chỉ có bầu trời cao, chỉ có mặt trời xa
    và tình người là không thể
    đắn đo làm gì những lời buồn bã
    nhẹ lòng đi em

    cánh chim bay, mải miết bay
    mặc kệ bầu trời, mặc kệ lối cũ
    rồi những ngày em sẽ sống
    trong niềm thương

    chọn cho mình những điều để quên
    ta sẽ sống những những ngày rất mới
    trong lặng im

    [
    bận rộn chèn nỗi đau, nỗi đau tan biến
    bình yên chèn tuyệt vọng, tuyệt vọng nở hoa
    ]

    5/4/10

    lại " như gió qua cánh đồng"


    như hôm nay, lang thang gần 40 cây số
    lại con đường xưa, buổi trưa lặng gió
    con đường, đã hơn đôi bàn tay qua lại
    đêm nhập nhòa, sáng tinh tươm hay trưa yên tĩnh
    vẫn cảm giác đó. trống rỗng đến hư không

    ai đó từng nói, sẽ ngồi bên bờ sông ngắm gió
    còn hôm nay, lặng im giữa nao nao tiếng ve mùa hạ
    tự hỏi lòng " tiếng gì nghe quen mà lạ đến ray rứt ? "
    chẳng lẽ chưa bao giờ nghe ve kêu
    nao nao, inh ỏi .. lòng ta giữa chốn bình yên
    sân chùa buổi trưa, sau cơn mưa rào đầu hạ.

    những ngày mỏi mệt, giấc mơ hay ký ức cũng hoang mang
    bạn hỏi tôi: nỗi đau đến, nỗi đau đi, nỗi đau lại đến. Vậy nỗi đau có màu gì ?
    từ lâu rồi, tôi định nghĩa cho mình nôĩ đau màu xám sáng, và tôi quen thuộc nó
    chỉ đơn giản, nó là một góc nhìn khác của hạnh phúc
    như sự dối lừa của những lời khuyên rằng hãy nhìn đời qua lăng kính màu hồng
    giản đơn, là có nỗi niềm nào, cũng được gọi tên hạnh phúc

    giống nhau cả thôi bạn à, hãy cảm ơn những quãng đường gặp nhau
    rồi qua đi
    cứ thế qua đi
    món quà hạnh phúc

    âm thanh trưa lắng đọng vào đêm
    cây bàng đã chết sau khi bị rọc vỏ
    bầy chim sẻ vẫn ghé sân vào mỗi chiều
    nghĩ suy vẫn về sau những âu lo
    ánh mắt hay nụ cười đã thoáng nghĩa xa xăm
    hãy tự ghi tiếp trong những điều đã nhớ
    rằng tình yêu, dẫu thoáng qua cũng đẹp đến mơ hồ